Chắc gọi Johannes như thế cũng được, hoặc không.
Author: Châu Cao
Bạn cũ.
Bạn cũ là một khái niệm thực ra khá là chán.
Bạn cũ thì có phải bạn không? Bạn cũ thì đã từng là bạn và giờ thì không phải? Kiểu như người yêu cũ vậy đó. Cho nên mình thích bạn lâu năm hơn.
Trên máy bay nghĩ gì.
Có một kỳ nghỉ đông năm nào đấy, ngài M. nhắn tin ngay lúc hạ cánh, nói: “Châu, tao chỉ cần nhìn thấy mày một lúc thôi được không?”
‘Ta đã từng đi đến tận cùng thế giới tìm một ai đó’
Bài này draft từ tháng 10 năm ngoái lận…
Khoảng mấy tháng gần đây hay nghe nhạc indie/underground Việt, thấy các em các bạn làm nhạc hay quá. Mình là một người nghe nhạc không quá kén chọn, đến mức mà đã từng bị Johannes chê là có gu nhạc quá tầm thường thị trường. Continue reading “‘Ta đã từng đi đến tận cùng thế giới tìm một ai đó’”
Cứ mải miết chạy theo.
Nhớ có lần crush một bạn giỏi nấu ăn, thế là cũng tích cực nấu nấu nướng nướng. Mẻ madeleine đầu tiên nướng bằng khuôn Chiyoda 3 triệu, ăn ngay sau khi ra lò, thật ngon làm sao và thơm mùi chanh. Lúc đấy nghĩ nếu thế này có đủ để bạn để ý đến mình không nhỉ. Continue reading “Cứ mải miết chạy theo.”
Năm 2019 thì mong gì?
Viết dài dài sau lại xóa đi hết, đại để viết là năm 2018 cũng không đặc biệt lắm, sau càng viết lại càng thấy năm 2018 cũng rực rỡ phết mà? Continue reading “Năm 2019 thì mong gì?”
Muốn khoe cả thế giới
Có những điều, người ta nói nên giấu cho bản thân mà thôi. Thực ra là có rất nhiều thì phải.
I thought of her recently
I realized that I thought of her quite frequently, more than I expected, and more than I supposed to. Continue reading “I thought of her recently”
Châu, it’s not anyone’s fault.
I don’t remember well if she ever cried in front of me. Now as I writing this, I remember once she cried because of her dad. I couldn’t really feel her because I barely have any memories of my own father anyway.
Having known each other for more than 13 years, we started just like a teen fiction – we kinda hated each other. She was the one I didn’t really hang around with: she wasn’t at any places around the top of the class, she cared too much about her appearance and she had really crazy characteristics. But I guess the crazy part was the one got us together: we were both huge fans of manga and unreal stuff like that. Time flies by, we were close and we were far apart, but the good thing of having her is that I always know I have her when I need her and that we are always the crazy ones back in high school no matter how many wrinkles we have on our faces. She is always the one I am proud to call my BFF, the one I know if I get any matching tattoos it will definitely be with her. She is always the girl I would date if I were a guy, and the one I would grow old with if we ended up being alone. Continue reading “Châu, it’s not anyone’s fault.”
Thôi thì thế thôi.
Mọi chuyện kết thúc nhanh hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Tôi biết rồi tôi sẽ hết thích em thôi, nhưng tôi không nghĩ là một ngày đẹp trời tỉnh dậy tôi đột nhiên không còn thấy hứng thú nói chuyện với em nữa.
Chỉ là rất nhiều người hỏi theo nhiều sắc thái khác nhau, rằng vì sao tôi lại hết thích em nhanh như thế.